Kí ức
-Bà thực sự muốn như vậy sao?- Nhật Thiên đăm chiêu nhìn người phụ nữ trước mặt. Mặc dù Tô Xuân Hiểu đã qua 70 tuổi nhưng thoạt nhìn như chỉ ngoài 50. Từ lúc còn nhỏ, Nhật Thiên đã được bà nuông chiều hết mực, bất cứ cái gì anh muốn, cho dù phải lên trời hay xuống biển thì bà đều cô gắng đáp ứng. Đấy cũng là nguyên nhân hình thành nên bản tính độc đoán trong anh, bất cứ thứ gì Nhật Thiên muốn anh đều đạt được.
-Đúng, cháu chỉ cần kí vào đây thôi còn mọi chuyện cứ để bà giải quyết.- Tô Xuân Hiểu vui mừng nhìn cháu trai yêu quý. Dù không hài lòng về Mỹ Ái nhưng bà lại rất ưng thằng cháu trai này. Tô Nhật Thiên không chỉ đẹp trai mà còn rất giỏi giang. Hồi còn đi học năm nào nó cũng đứng nhất trường, sau này đi du học bên Mĩ, Thiên Thiên luôn giành được học bổng. Bây giờ công việc cũng đã thành công, giờ chỉ còn hôn nhân, lần này bằng mọi giá bà phải giúp nó tìm được người xứng đáng.
-Tô tổng, anh ngồi đợi ở đây một lát, tôi đi gọi xe.- Giang thư kí chuyên nghiệp nhìn anh nói.
Nhật Thiên khẽ gật đầu, anh chọn cho mình một chỗ ngồi khuất dưới sảnh, mắt cũng không rời tờ báo tài chính . Trời đã vào giữa tháng 12, nhiệt độ Bắc Kinh cũng hạ đột ngột, những cơn gió rét buốt tràn về khắp mọi nơi. Tiết trời mùa đông khiến người ta buồn ngủ ghê gớm, Tô thị đang có một dự án lớn nên anh vô cùng bận rộn, mấy ngày rồi cũng chưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-diem-khong-quan-trong-quan-trong-gap-ai/1492885/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.