Xin lỗi em.
Mấy ngày sau Thanh Tâm luôn ở trong nhà. Suốt ngày đi đi lại lại trong phòng khách rồi sang phòng bếp cuối cùng dừng lại trong phòng ngủ. Thanh Tâm chưa bao giờ thấy cuộc sống mình tẻ nhạt đến vậy, không biết bao lần cô cũng muốn đạp cửa xông ra ngoài bất chấp ngoài kia có ai đang chờ cô.
-Á …á chán chết mất… Thanh Tâm nằm úp mặt trên ghế sopha. Không biết đây là lần thứ mấy cô kêu rồi. Không được, không thể sống thế này được. Chỉ cần ra đường mặc kín một chút chắc không sao đâu. Tiểu bảo, mẹ con mình ra ngửi khí giời chút nha, chúng ta không thể suốt ngày ru rú trong nhà được, cũng không thể ăn đồ ăn sẵn mãi.
Hạ được quyết tâm, Thanh Tâm vui vẻ khoác thêm áo khoác. Quàng thêm khăn cổ che kín nửa khuôn mặt, trên mắt đeo một chiếc kính râm cỡ lớn. Đầu cũng đội chiếc mũ len ấm áp. Ngắm nhìn mình trong gương, trông cô như một minh tinh màn ảnh vậy. Chắc khi ra ngoài đường họ cũng phải chuẩn bị thế này. Thanh Tâm à, mày cũng có thần thái của người nổi tiếng ấy chứ.
Thanh Tâm lom khombước vào siêu thị, không cần nhìn cũng biết tất cả mọi người đang dồn ánh mắt khó hiểu về phía cô. Nhanh mua những đồ cần thiết rồi về thôi, cô tự an ủi mình rồi đẩy xe đến quầy thực phẩm. Lúc ra ngoài trung tâm, cô không thấy có gì bất thường, có lẽ mấy ngày qua cô đã lo nghĩ qua nhiều rồi. Nhìn vào những chiếc túi cầm trên tay, thực phẩm hôm nay rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-diem-khong-quan-trong-quan-trong-gap-ai/1492851/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.