Suy nghĩ của Vũ Luân
Vũ Luân cũng không biết vì sao mình quay lại Bắc Kinh. Có lẽ vì nhớ cô, cũng có lẽ vì không an tâm.Dù biết về cũng chỉ có thể đứng từ xa nhìn cô. Anh quay lại, vừa lúc giáng sinh. Vốn chỉ định đứng trước cửa nhà cô một chútrồi sẽ đi. Nhưng, con tim không thể lí trí được như vậy. Anh vẫn đứng đó, mặc dù trời rất lạnh, mặc dù cô không xuất hiện. Cho đến khi cây thông noel ấy được đưa đến, nhìn người con gái anh trông mong lom khombê chậu cây, anh đã không kìm được chạy vội ra giúp cô.
Bước chân vào căn hộ của hai người, Vũ Luân cũng có chút không thoải mái nhưng vì muốn ở lại với cô lâu hơn nên anh cũng nén lại. Vũ Luân ngắm nhìn xung quanh. Một căn hộ quá mức đơn giản, thậm chí anh còn cảm thấy có phần thiếu thốn. Nếu Thanh Tâm là vợ anh anh chắc chắn không để cô suốt ngày thui thủi một mình trong nhà thế này. Nhìn bộ dạng nhợt nhạt của cô, Vũ Luân vẫn rất đau lòng. Lòng tự nhủ cô không còn là Thanh Tâm khi trước nữa, cô đã có chồng rồi, cũng có thai rồi vậy mà lòng vẫn không dứt ra được, vẫn tự tạo cho mình hi vọng. Anh cố chấp trốn chạy ra nước ngoài, muốn quên đi cô, muốn không đau lòng nữa. Nhưng vì sao, anh lại vô thức trở về Mỹ, lại vô thức đi lại những nơi hai người từng qua, vô thức ăn những món hai người đã từng ăn. Tất cả đâu chỉ là vô thức, cũng đâu chỉ là vô tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-diem-khong-quan-trong-quan-trong-gap-ai/1492847/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.