Giả làm bạn gái (p2)
-Thanh Tâm… Này, cậu thả hồn đi đâu thế? Thức ăn bưng ra rồi này.- Vũ Luân huơ tay trước mặt cô kéo ánh mắt đang nhìn cặp nam nữ trong góc phòng quay trở lại bàn ăn.
Nở một nụ cười nhạt, Thanh Tâm cầm đũa lên: “ Xin lỗi, mình đói quá ấy mà. Nào ăn thôi.” Vũ Luân bắt được một tia buồn phiền trong mắt cô, anh lấy làm lạ chẳng phải vừa rồi cô rất vui vẻ sao? Hai người đang ngồi ăn thì điện thoại Vũ Luân reo lên. Anh cau mày nhìn vào màn hình, chán nản không muốn nghe máy, vừa mới ngồi với cô thôi mà, ông già nhà anh có cần gấp gáp thế không. Không phải cả tháng trước anh đã cống hiến hết mình rồi sao, giờ cả một ngày chủ nhật nghỉ ngơi cũng không được yên. Tiếng chuông điện thoại vẫn nhẫn nại tiếp tục, anh giận dữ cầm điện thoại lên, xin lỗi cô rồi đi ra ngoài nghe máy. Thanh Tâm nhìn bộ dạng bực bội của anh ngoài cửa kính, Vũ Luân vẫn luôn vậy, trước mặt cô luôn tươi cười không bao giờ bày ra cảm xúc bản thân.
Lúc Vũ Luân trở vào chỗ ngồi, Thanh Tâm mỉm cười nhìn anh: “ Có chuyện gì sao? Nếu có việc gì gấp thì cậu cứ đi đi, chúng ta còn gặp nhau dài mà”. Vũ Luân áy náy nhìn người con gái trước mắt: “ Vậy cậu cứ ăn uống thoải mái đi, mình trả tiền rồi. Thực xin lỗi.” Nói rồi anh cầm lấy áo khoác, trước khi đi còn ngoái lại khẽ xoa đầu cô không nỡ rời đi. Thanh Tâm làm bộ bực bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-diem-khong-quan-trong-quan-trong-gap-ai/1492827/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.