Trong Ninty Nine, tiếng nhạc ầm ĩ khiến những người dưới sàn nhảy thỏa thích thả mình. Park Yuchun mới vừa vào cửa liền thu hút ánh mắt của mọi người, nhưng hắn lại híp mắt lại, dường như đang đi tìm “con mồi nhỏ” của mình. Đột nhiên, trong đám người thoáng hiện lên một màu đỏ sậm “Hừ, xem em chạy đi đâu.” Park Yuchun bước từng bước vững chắc đi tới. “Con mồi” kia cũng không né tránh, mà hòa vào dòng người nhảy múa. Bộp một tiếng, Park Yuchun vỗ lên vai “con mồi”, nói “Em giỏi lắm, không ngoan ngoãn ngồi ở nhà, lại dám chạy tới chỗ này chơi đùa.”
Con mèo nhỏ màu đỏ kia quay lại, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, cô gái bên cạnh thấy đôi mắt như muốn giết người của Park Yuchun, liền thức thời rời đi.
“A… anh… sao anh tìm tới đây?” Gạt tay hắn ra, “con mồi nhỏ” không kiên nhẫn nói.
“Em còn không biết xấu hổ hỏi anh?” Nói đến Park Yuchun bây giờ, thì hắn phải chịu thiệt thòi, oan ức biết bao nhiêu. Ban ngày ở bệnh viện dạy thằng nhóc ngu ngốc Park Yuhwan xử lý công việc đã khiến hắn mệt muốn chết rồi, sau khi về nhà lại không thể ngờ được cảnh tượng như thế. Trên sàn nhà có một cái bánh bao ăn dở một nửa, nước trái cây vung vãi, chiếc áo sơ mi hôm qua hắn mới ủi cũng nhăn nhúm yên vị trong một góc. Dưới sô pha là Eun Chae, cô bé đầu trong cặp song sinh hai chị em mới tròn một tuổi, trên bàn là đống tạp chí cũ cùng manga, cách khoảng nửa thước, có một đống sách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496601/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.