Hai tiếng sau, đèn phòng phẫu thuật tắt, cửa cũng mở, Park Yuchun đi ra, Kim Jaejoong được các y tá đẩy trên băng ca ra ngoài, mọi người nhanh chóng tiến tới. Jung Yunho lập tức quỳ gối trước giường, nắm một tay của Kim Jaejoong. Đầu Kim Jaejoong bị băng một mảng lớn, chân trái còn bị cột lên. Vừa thấy y như vậy, nước mắt của Jung Yunho lại chảy xuống, nước mắt hơn hai mươi năm qua có lẽ cũng không nhiều như hôm nay. 
“Jaejoong, Jaejoong à! Em mở mắt ra đi, mở mắt ra nhìn anh này, anh là Yunho đây!” 
Park Yuchun bước tới nói với Jung Yunho “Anh Yunho, Jaejoong không sao đâu, cậu ấy bị chấn động não nhẹ, gãy xương chân trái nên mới phải phẫu thuật lâu như vậy, bây giờ đã thoát khỏi nguy hiểm rồi. Đứa nhỏ cũng không có vấn đề gì.” Nghe Park Yuchun nói như vậy, mọi người cũng thả lỏng, nhưng Jung Yunho lập tức hỏi lại “Đứa nhỏ? Đứa nhỏ gì?” 
“Chuyện này đợi cậu ấy tỉnh lại, để cậu ấy giải thích cho anh đi.” Park Yuchun định quay lại phòng phẫu thuật, thì Jung Yunho đứng dậy, kích động túm cổ áo blouse trắng của hắn, hung dữ hỏi “Park Yuchun, cậu nói cái gì? Đứa nhỏ? Jaejoong có con? Là con của tôi?” 
“Đúng vậy, là Jaejoong không cho nói. Chờ cậu ta tỉnh lại, anh tự đi hỏi cậu ta đi. Bên trong còn một người bị thương trong vụ tai nạn này, em phải vào giúp các bác sĩ khác.” Park Yuchun biết chuyện này lộ ra, Jung Yunho sẽ không tha cho hắn và Changmin, vì thế liền tìm lý do nhanh chóng rời đi. Park 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496577/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.