“Haiz.” Park Yuchun thở dài một hơi, không lẽ cách dạy của hắn có vấn đề? 
“Đưa cho anh.” 
“Dạ? Gì ạ?” Thấy Park Yuchun đưa tay ra, Su Su liền khẩn trương hỏi. 
“Giấy mời họp phụ huynh, không phải phải ký tên xác nhận sao?” 
“Wow, ông xã! Anh đúng là thần đó. Để em đi lấy.” Hòn đá to trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, Vật nhỏ vui vẻ lại, đi lấy giấy mời. 
Park Yuchun kí tên lên giấy mời, định thu dọn đồ đạc cùng Vật nhỏ về nhà, bỗng điện thoại Vật nhỏ vang lên. 
“Bảo bối, có điện thoại kìa.” Park Yuchun mặc áo khoác vào, nói vọng vào trong phòng rửa tay với Vật nhỏ. 
“Ông xã nghe hộ em đi.” 
“Ừ.” Park Yuchun cười cười, bắt máy nói “Alo!” 
“Junsu à, mẹ đây.” 
“Mẹ vợ, con là Yuchun ạ, Su Su đang trong nhà vệ sinh.” 
“Là con rể Park à. Ha ha, con rể Park, mẹ nhớ con lắm đấy! Gần đây chắc bận lắm nhỉ? Lúc nào rảnh thì về nhà mẹ nhé.” Mẹ Kim vừa nghe thấy người bắt máy là cậu con rể Park quý hóa, giọng nói liền trở nên nhã nhặn lại. 
“Mẹ vợ, dạo này con hơi bận, không đến thăm ba mẹ được, thật có lỗi quá.” 
“Ài. Con rể Park lúc nào cũng khách sáo như vậy. Không sao đâu, không sao đâu. Mẹ biết con bận rộn mà. Con phải chăm lo cho cái bệnh viện lớn thế, nhất định là rất vất vả rồi.” 
“Ha ha, mẹ vợ, mẹ gọi Su Su có chuyện gì không?” 
“Cũng không có việc gì! Yuchun à, Junsu nhà chúng ta còn nhỏ, có rất nhiều chuyện nó đều không hiểu, rất nhiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496573/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.