Lee Dong Hae vừa mới nuốt hết cái bánh mì, thiếu chút nữa là nghẹn chết, thì Park Yuchun đã ngồi xuống cạnh vật nhỏ nhà mình, Park Yuhwan ngồi đối diện bọn họ.
“Bảo bối~”
“Chị dâu! Yuhwan nhớ chị dâu lắm đó~” Park Yuhwan ngồi đối diện, nháy mắt với vật nhỏ mấy cái, tuy lớn hơn vật nhỏ vài tuổi, nhưng xem ra tính cách cũng chẳng khác là bao, chỉ có điều cậu biết ăn nói hơn vật nhỏ nhiều.
“Hì hì. A đúng rồi, Yuchun~ chú em Yuhwan, đây là Donghae, là bạn tốt nhất của em. Hôm nay cậu ấy đi theo giúp em chụp ảnh~” Vật nhỏ ngại cách xưng hô của Park Yuhwan, sau đó chợt nhớ tới Lee Dong Hae, liền lên tiếng giới thiệu.
“Em là Lee Dong Hae. Chào ông xã và chú em của Su Su.” Lee Dong Hae biết hai người kia đều lớn tuổi hơn mình, vì thế cậu chủ động chào.
“Chào em. Anh là Yuchun.”
“Chào em, anh là Yuhwan. Em trông đáng yêu thật đó. Bạn của chị dâu đều đáng yêu thế à?” Park Yuhwan tỏ ra quyến rũ nhìn Lee Dong Hae. Lee Donghae bị nhìn như vậy, trong lòng cũng không thoải mái. Hừ, anh trai cũng không tệ, nhưng mà cậu em thì… mắt bị gì à?
“Park Yuhwan! Đừng làm mất mặt anh.” Park Yuchun trừng Park Yuhwan, nói.
“Lại đây, ăn điểm tâm đi. Con rể Park, sữa của con. Yuhwan, cho con một ly lớn.” Mẹ Kim từ phòng bếp bưng ra hai ly sữa nóng, tươi cười nói.
“Mẹ vợ, mẹ cứ để đó! Tụi con tự lấy được mà.” Park Yuchun đứng lên, nhận lấy cái ly, sau đó liếc qua Park Yuhwan, ý bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496565/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.