Kim Jaejoong đứng bên cửa sổ, từ cao nhìn xuống thành phố Vienna xinh đẹp. Lúc mới tới đây, y vẫn còn có cảm giác không chân thật, dù sao mọi chuyện cũng đến quá nhanh.
“Jae Jae, em nhìn cái gì vậy?” Một cơ thể nóng ẩm dán vào lưng Kim Jaejoong, từ sau ôm lấy eo y. Cái mũi không an phận cọ lên lỗ tai của y.
“Không có gì, chỉ là bây giờ vẫn có chút không thể tin nổi đây là sự thật.” Kim Jaejoong thấy ngứa mà né ra.
“Là thật, đều là thật. Em phải tin chồng của mình chứ.” Khuôn mặt Jung Yunho liền đuổi theo Kim Jaejoong, y né đến đâu thì hắn tiến đến đó.
“Người như anh có thể tin à?” Kim Jaejoong liếc cái tên đầu sỏ gây ra chuyện.
“Bây giờ sẽ khiến cho em hoàn toàn tin tưởng. Chúng ta động phòng đi~” Một tay Jung Yunho ôm lấy eo của Kim Jaejoong, một tay ôm lấy chân của y. Cứ như vậy bế đến trên giường, còn bản thân thì nằm đè lên.
“Này! Này! Jung Yunho! Jung… Yunho! Anh nghe tôi nói đã.”
“Chuyện gì?” Jung Yunho bị ngăn lại, tâm tình có chút khó chịu.
“Tôi nói cho anh biết. Tôi… tôi… là lần đầu đấy! Tôi… tôi không biết gì hết!” Mặt Kim Jaejoong đỏ ửng, ấp úng nói. Sau đó cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Jung Yunho.
“Một chút cũng không?”
“Ừm, lý thuyết thì biết chút chút… thực hành… thì…” Đầu Kim Jaejoong càng lúc càng cúi thấp, thấp đến nỗi sắp dán lên ngực rồi.
“Ha ha, thực hành thì không biết gì? Ha ha, vợ thật đáng yêu! Để chồng em dạy cho em.” Nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496555/chuong-12-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.