“Mẹ ơi! Con khó chịu, con khó chịu lắm!” Một đứa nhỏ nằm trên giường rên rỉ, mặt nhăn mày nhíu. Khuôn mặt đầy tội nghiệp nhìn mẹ mình. 
“Đáng đời! Ai bảo đá banh xong, ra đầy mồ hôi, về đến nhà liền chạy đi tắm. Bây giờ biết khó chịu rồi hả? Đó là do con tự chuốc lấy, nhóc con Kim Junsu!” Mẹ Kim tuy nói tàn nhẫn thế nhưng trong lòng vẫn xót con, đắp chăn lại cho đứa nhỏ vốn không bao giờ chịu nghe lời. 
“Mẹ~ Đừng mắng con! Con thật sự không khỏe mà… Ba ơi~” Cậu nhóc lập tức đem ánh mắt ai oán nhìn về phía ba mình. 
“Junsu à! Mẹ con nói con cũng là muốn tốt cho con thôi, con bị bệnh, mẹ con là người lo lắng nhất đấy.” Nói xong, ba Kim vỗ nhẹ lên đầu cậu nhóc. 
“Mình ơi, mình cũng thật là, bây giờ Su Su đang bệnh, mình đừng mắng nó nữa.” Ba Kim nghĩ trong lòng: Hồi trẻ phải xây dựng nền hòa bình giữa mẹ chồng và con dâu, nhiều khi đứng giữa còn bị giận lây. Lúc bà nội Junsu qua đời còn tưởng về sau sẽ không còn chuyện đau đầu nữa, không ngờ Junsu nó càng lớn lại càng bướng bỉnh… Haiz, thật khó sống mà! 
“Ba~ Su Su muốn ăn hamburger~” Cậu nhóc kéo dài câu nói ra, làm nũng với ba. 
“Ăn cái gì mà ăn! Bây giờ con đang cảm, lại nóng sốt, sao ăn đồ dầu mỡ được. Ngoan ngoãn nằm đó đi.” Làm nũng vô hiệu, tiếng nói kéo dài của cậu nhóc nhanh chóng được gạt phăng ra. 
Vừa thấy ánh mắt bà xã cùng thằng con nhìn nhau như muốn sinh ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-vo-dep/1496541/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.