Tối hôm đó, sau khi đội ngũ do Vương Thuỵ chỉ huy trở về, tập hợp đông đủ dưới tầng hầm của cửa hàng, sắc mặt ai cũng khó coi, mặc dù hai bên không có trao đổi nhưng chỉ nhìn sắc mặt cũng đủ hiểu, đội ngũ kia cũng không tìm được một chiếc máy bay nào còn nguyên vẹn, hơn nữa phải là loại máy bay cỡ trung có thể chở được mười mấy người.
“Không có, không còn chiếc nào nguyên vẹn hết, không bị nổ tan tành thì cũng bị đập phá... tất cả máy bay còn sót lại đều đã bị hủy hoại.”
Vương Thuỵ sắc mặt khó coi báo cáo.
Sắc mặt Lăng Hồng Quang càng thêm âm trầm, hắn nhìn vào laptop một hồi lâu, sau đó mới lên tiếng:
“Chúng ta phải đến bang Louisiana ngay lập tức, tôi nghĩ rằng, có lẽ ngoài chúng ta ra còn có người khác biết tọa độ này, quá chủ quan rồi, lẽ ra tôi phải sớm nhận ra chứ? Nếu chuyên gia giải mã kia có thể biết được tọa độ, hơn nữa còn gửi cho ta, chứng tỏ ngoài hắn ra còn có người biết tọa độ này. Chiếc phi thuyền vũ trụ này rất có thể là chiếc cuối cùng trên Địa Cầu, chúng ta tuyệt đối không thể để người khác đoạt được… Đúng rồi, các cậu nói lúc trước, khi đang huấn luyện tại sa mạc thì bị bọn Cửu Sát tập kích? Thời gian vào lúc nào?”
Vương Thuỵ nhíu mày nhớ lại, bỗng một nam nhân bên cạnh có khuôn mặt lạnh lùng lên tiếng nói:
“Khoảng hai mươi bảy ngày trước, lúc ấy tiểu đội bọn tôi đang tiến hành huấn lệnh cùng một tiểu đội khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-tam-toi/211571/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.