Thiệu Huy đi ra khỏi phòng cách ly, hít một hơi thật sâu, mặc dù cũng là không khí tinh lọc bên trong phi thuyền nhưng cảm giác này lại khiến cho hắn vô cùng thoải mái, trời ạ, rốt cuộc cũng được tự do rồi, tất cả sinh hoạt trong một tháng đều phải ở trong căn phòng nhỏ đó, có trời mới biết hắn thống khổ thế nào, còn khổ gấp vạn lần việc cai nghiện lúc trước…Ách, chắc chỉ khoảng ngàn lần hay trăm lần thôi, sự thống khổ trong lúc cai nghiện còn xa mới bằng chuyện này.
Thiệu Huy vươn vai hít thở xong, vừa xoay người lại đã thấy Hắc Thiết và các đội viên khác trong tiểu đội Ám Nguyệt, bọn họ đều hớn hở cười một cách xấu xa nhìn Thiệu Huy, thấy thế hắn khẽ rùng mình, rồi lập tức thấy được ba mỹ nữ đứng sau họ, cô bé có vóc người thon thả hay xấu hổ là Mỹ Huệ, cô gái đang mỉm cười là Như Hoa, còn một cô không biết lấy đâu ra quyển sách vừa đọc vừa đi về phía trước chính là Quỳnh Lan.
Thiệu Huy trong lúc nhất thời không biết nên chào hỏi như thế nào, gãi gãi đầu nói:
“Ha ha, chờ có lâu không, tôi vừa được tự do nên không nhịn được hơi cao hứng một chút, ha ha ha…”
Hai cô gái kia còn chưa kịp nói gì Quỳnh Lan đã đi tới trước mặt hắn, nói: “Được rồi, tôi thấy rồi, giờ tôi về đây.” Nói xong cô vừa nhìn vào cuốn sách trên tay vừa xoay người trở về.
Như Hoa vội vàng nắm áo Quỳnh Lan kéo cô quay lại rồi mới nhìn Thiệu Huy, áy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-tam-toi/1200539/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.