“Mày không phải là thành viên trong bộ đội đặc chủng Ám Nguyệt.”
Một người đàn ông mặt đầy sẹo ngồi trên chiếc ghế trước mặt Thiệu Huy, cả người hắn nhìn qua thì có vẻ như là một đại hán to lớn thô kệch, nhưng trên khuôn mặt chất phác đó lại ẩn giấu nét âm hiểm.
Lúc này Thiệu Huy đang ngồi trên ghế gỗ trong một phòng kín, đây là phòng thẩm vấn trong cục cảnh sát. Ba ngày trước, khi hắn và Ưng cùng tiểu đội đang tìm kiếm cha hắn tại thành phố H thì gặp phải phục kích, đợt phục kích này vô cùng bất ngờ, ngay cả Ưng vốn là chuyên gia trong lĩnh vực này cũng không phát hiện được. Trận đánh đó, cả đội cơ hồ bị diệt, Ưng bị trúng đạn ở bụng nhưng may mắn trốn thoát được bằng đường cống thoát nước, còn Thiệu Huy thì sau khi ăn một viên đạn vào cánh tay đã bị bắt sống.
Ba ngày nay, Thiệu Huy không hề bị tra khảo tí nào, thậm chí còn được cấp cứu gắp viên đạn trong cánh tay ra, được tiêm thuốc kháng sinh. Đến hôm nay, hắn mới bị tra hỏi, mà người tra hỏi hắn chính là thủ lĩnh giấu mặt của đội ngũ mấy nghìn người này.
Thiệu Huy nhìn kẻ thù trước mặt, hít thật sâu để miễn cưỡng áp chế sợ hãi trong lòng, hồi lâu sau mới lên tiếng:
“Tôi…tôi không có gì để nói cho anh hết, tôi cũng không biết cái gì là thành viên trong bộ đội đặc chủng Ám Nguyệt…”
Tên thủ lĩnh kia hơi sửng sốt rồi cười cười, không hề tức giận, nhìn Thiệu Huy nói:
“Không, tao không hỏi mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-tam-toi/1200528/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.