Khinh khí cầu bay trên bầu trời không hề phát ra thanh âm nào, tuy không có thanh âm khổng lồ của máy bay phản lực nhưng tốc độ còn nhanh hơn máy bay phản lực nhiều lần. Làm cho Schiele kinh ngạc một phen, rất muốn tháo hết bộ phận của khinh khí cầu ra mà nghiên cứu nhưng biết không thể nào nên chỉ có thể xoay tròn mắt. Tối hôm đó, khinh khí cầu chở Thái Bạch đã đến sơn cốc, nơi đặt căn cứ bí mật kia.
Lúc này sơn cốc đã hoàn toàn khác xa lúc bọn Lăng Hồng Quân tiến vào, dù là ban đêm sơn cốc cũng được chiếu sáng như ban ngày, vô số bóng đèn chiếu sáng khắp nơi, ở lối vào duy nhất luôn có ít nhất năm trăm binh lính canh gác, trong sơn cốc đâu đâu cũng chi chít lều, bạt. Thoạt nhìn vô cùng bừa bộn, nhưng thật ra tất cả đều được dựng theo kế hoạch vạch ra từ trước, tuy nhiều nhưng rất chỉnh tề, chừa ra các con đường cho xe cộ qua lại, hơn nữa lúc vào tới cửa chính của căn cứ, đó là một quảng trường có đường kính hơn ngàn mét, ngoài mấy chục binh lính cầm súng nghiêm chỉnh canh gác, còn có mấy trăm người đang lớn tiếng hô hào, người thì khiêu vũ, người thì đốt lửa trại, còn có 1 đám túm tụm lại chơi đánh bài với nhau….Nếu không có binh lính nghiêm chỉnh canh gác thì nơi này giống với một địa điểm cắm trại tập thể hơn, không hề có cảm giác ngày tận thế sắp đến cả.
Schiele và người nhà khẽ giật mình, họ vốn nghĩ chỗ ở của chính phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-tam-toi/1200523/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.