Dịch: Duẩn Duẩn
Xa xa, Hạ Nhật nhìn thấy Mông Qua đang đứng đó, với một chiếc vali nhỏ bên cạnh. Anh đã nhìn thấy cô trước khi cô kịp tránh đi.
Hạ Nhật lấy chiếc nhẫn trong túi Trình Như Thánh tặng cô ngày trước lồng lại vào ngón áp út.
Một cô nàng nóng bỏng nào đấy bỗng dừng lại trước mặt Mông Qua, dường như muốn mượn cớ để xin số điện thoại. Cô nàng táo bạo ấy khi nãy có ngồi cùng chuyến bay với Hạ Nhật. Trên máy bay, cô ta cũng dùng phương pháp tương tự để "hốt" trọn số của gã đàn ông khác.
Hạ Nhật cười khẩy, hiên ngang đi qua trước mặt bọn họ. Nhưng mới đi được vài bước thì đã nghe thấy phía sau có tiếng người ngã sấp xuống kèm theo âm thanh kêu gào duyên dáng, "Hóa ra vương tử cũng chỉ là hạng đạo đức giả chó má."
Sau đó một lực lớn từ đâu bỗng siết chặt hai tay cô rồi thô lỗ kéo về phía sau. Cặp mắt Mông Qua đã long lên sòng sọc.
Khi nghe tin cô đến Mỹ và ở cùng với con đại tinh tinh kia ở New York, Mông Qua cảm thấy mình như sắp phát điên. Đêm qua, anh không tài nào chợp mắt nổi, vì rằng chỉ cần nhắm mắt, trong đầu anh sẽ bất giác xuất hiện vô vàn hình ảnh lúc này đây. Gã đần ấy chính là người đàn ông đầu tiên của Hạ Nhật. Cái danh hiệu ấy khiến anh ghen tị đến chết điên. Hận không thể chặt lìa tay hắn, hận không thể móc mắt hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-sau-tinh-yeu/2934064/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.