Dịch: Duẩn Duẩn
Hạ Nhật mơ một giấc mơ. Cô mơ thấy diễn cảnh trên ti vi của nhiều năm trước, trong lễ đường kết hôn tràn ngập sắc đỏ, khách khứa cười cười nói nói, cô dâu được chú rể dắt tay vào lễ đường. Cô dâu cúi đầu đội khăn phượng, vẻ mặt cực kì vui mừng. Đến lúc sắp làm lễ, bỗng một người phụ nữ từ đâu đi tới, ở bên tai chú rể nói gì đó, sau đó hai người họ cùng nhau rời đi.
Cô dâu cô độc bị bỏ lại trên lễ đường, xung quanh các quan khách xì xào bàn tán. Cô dâu cảm thấy tim của mình như bị một ngọn núi đè nặng. Cô quay đầu lại nhìn, cô gái gọi là Triệu Mẫn kia có một khuôn mặt giống với Tô Hồng Liên, mà chú rể của cô, là Mông Qua. Cô há miệng gọi tên anh, nhưng người con gái đó chẳng qua chỉ quay đầu nhìn anh một cái, thần sắc tràn đầy vẻ áy náy.
Đưa tay lên lau mặt một cái, trong tay tất cả đều là nước mắt.
"Chị, chị,..." Nghe thấy tiếng Hạ Thiên đang gọi, Hạ Nhật giật mình mở mắt.
Bầu trời ngoài cửa sổ ươm một mảnh trắng bạc, Hạ Nhật theo bản năng đưa tay lau mặt một cái, thấy mát rượi, trong miệng cũng có vị mằn mặn.
"Chị đi rửa mặt đi." Hạ Thiên ngồi bên giường nhìn cô, thần sắc trấn tĩnh.
Tối hôm qua, trước lúc sắp ngủ, cô nhớ lại những lời Tô Hồng Liên đã nói với mình, "Tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-sau-tinh-yeu/2934005/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.