Sau khi dọn khỏi nhà họ Mông, Hạ Nhật bèn đến ở nhà củaKiều Vãn Cầm. Không lâu sau khi tốt nghiệp, Kiều Vãn Cầm đã tìm được một công việc khá khẩm ở một công ty thương mại, bắt đầu gia nhập vào hàngngũ tiểu tư sản, thuê một căn chung cư ở gần công ty.
Khi Hạ Nhật về đến căn chung cư khang trang ấy thì đã là đêm của mộttuần sau đó, cuối tuần này cô và Đặng Kiến Tân đã cùng nhau đến Vân Namđể tìm hiểu về phong tục địa phương.
Kiều Vãn Cầm nhìn Hạ Nhật từ trên xuống dưới một lượt, tặc lưỡi cảmthán: “Hạ Nhật, sao cậu thoáng cái đã tu luyện thành vẻ mê người thếnày?”
“Cậu có ý gì hả?” Hạ Nhật nằm soài trên giường, mệt đến mức không mở nổi mắt.
“Nếu như cậu về lúc một giờ sáng thì cậu nhất định sẽ đụng mặt cái tênthần giữ cửa Mông Qua kia. Mấy hôm nay này, từ bảy giờ rưỡi đến mườigiờ, hắn cứ đến trước cửa nhà tớ ngồi lì ra, gọi hắn vào hắn cũng chẳngvào.”
Hạ Nhật cau mày: “Tại sao cậu ta tìm được nơi này?”
“Ờ. Là tớ nói cho hắn biết đó, hôm nọ tớ đụng mặt hắn ở quán bar, hắn đã xin lỗi tớ chuyện lúc trước, tớ bỗng thấy lâng lâng, thoắt cái đã lỡmiệng nói. Hắn ấy, cặp mắt cứ như muốn chuốc mê người vậy đó, Hạ Nhật,tớ nhìn thấy hắn thôi thì đã mắc tật cà lăm ngay rồi.” Cô nàng vừa nóivừa đưa chiếc điện thoại cô để quên ở nhà ra: “Tớ đã sạc đầy pin lạirồi, cậu xem thử là ai đang tìm cậu đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-sau-tinh-yeu/2933975/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.