Có nên tham gia hội cứu trợ thực vật hay không. Vấn đề này khiến Từ Mục phải suy nghĩ suốt cả đường về nhà.
Nhưng điều cậu suy nghĩ nhiều nhất là về ký ức về kiếp trước của cậu.
Điều Từ Mục phỏng đoán rốt cuộc là đúng hay sai, Tưởng Dĩ Giác có phải là vẫn còn ký ức của kiếp trước hay không?
Nghĩ tới việc mới cãi nhau với Tưởng Dĩ Giác, Từ Mục quyết định sẽ không đến tìm hắn để hỏi chuyện này.
Có lẽ Tề Minh Hoàn nói đúng, cậu có thể làm một số chuyện khác để phân tán sự chú ý của bản thân. Vì thế, suy nghĩ về vấn đề tham gia Hội cứu trợ thực vật lại nổi lên trong đầu cậu.
Đêm hôm ấy, Từ Mục thấy mẹ đã đi ngủ mà ba vẫn còn ngẩn người trong phòng khách.
Từ Mục đi ra uống nước, thấy ba nhìn chằm chằm vào thư điện tử trong máy tính, trong mail có huy hiệu của Hội cứu trợ thực vật.
Thật sự là chỗ nào cũng nhúng tay vào.
Trong lòng Từ Mục oán niệm một câu. Ba mới bị mất chức ở Sở nghiên cứu không bao lâu mà Hội cứu trợ thực vật đã thừa cơ hội xông lên. Thái độ khao khát nhân tài này khác xa so với thái độ tùy tiện đá người của Sở nghiên cứu thực vật.
"Sao còn chưa ngủ?" Lúc này Từ Bác Tài mới chú ý tới Từ Mục đang đứng ở cửa phòng khách.
"Dạ". Từ Mục gật đầu, đi đến phòng khách uống nước, cậu biết rõ ba đang nhìn gì nhưng vẫn giả vờ không biết mà hỏi, "Sao ba còn chưa đi ngủ? Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-phong-tung/1347593/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.