"Tới đây, tới đây này, hiện tại mỗi nhà được nhận một bịch lương thực cũng một gói thực phẩm đi kèm nửa. Xếp hagf đi, đừng có mà chen lấn xô đẩy chứ; từng người một, tôi mang đầy đủ, không cần phải lo lắng thiếu đồ ăn" Andrew vừa đứng đó vừa nói - bằng vào khống chế với niệm lực, gióng nói của anh không cần quá to nhưng lại có thể truyền tới tất cả mọi người trong làng.
Đằng sau lưng anh là một vài bao tải khổng lồ chất đống lên mặt đất đã được anh khuân ra từ chiếc container thứ ba - tất cả để là những "nhu yếu phẩm" anh mang tới nơi này. Dù sao thì anh cũng không có quên mục đích phụ của mình là gì - nếu có thể, anh sẽ còn đi làm từ thiện tại các khu vực gần đó nữa.
Nhưng hiện tại thì bởi mối nguy hại đang lơ lửng trên đỉnh đầu ngôi làng này, anh không thể bỏ mặc bọn họ dễ dàng như vậy được. Đây là 163 mạng người, bao gồm già trẻ gái trai, chứ có phải ít đâu? Kể cả đó có là một mạng người thôi đi nữa thì nó vẫn không phải là thứ mà có thể bỏ qua được - Andrew sẽ lại một lần nữ khó mà tha thứ bản thân.
Dù sao, người chết cũng có nghĩa là họ không thể làm được gì nữa - bỏ tù thì họ có cơ hội hoàn lương; chết là chết, là không còn có cơ hội để hoàn lương. Công việc của anh yêu cầu Andrew phải tiếp xúc với khá nhiều công cuộc chém giết, nhưng điều đó không có nghĩa là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-moi-bien-dong/1017252/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.