Mặc dù anh đã có rất nhiều lần ngồi máy bay với tốc độ siêu thanh, thì cái cảm giác được tự do bay lượn trên bầu trời đúng thật là một cảm giác mới lạ - một cái cảm giác thoải mái ăn vào gien rồi. Từ thủa xa xưa, con người đã ngóng chừng loài chim bay lượn tự do - điều mà không phải ai cũng có thể làm được.
Bay lượn bằng năng lực bản thân mà một loại điều rất hiếm gặp - chỉ có nhưng ma pháp sư cấp cao hoặc ma cà rông thuần huyết mới sở hữu; đương nhiên, cưỡi lên lưng một con chim khổng lồ thì không ai nói làm gì. Mặc dù có một số loại siêu năng lực có thể làm được điều này, nhưng mà chúng cũng hiếm không kém; hầu hết mọi người chỉ có thể bay bằng cách mưu lợi, chứ không phải thực sự "bay".
Nhờ vào nghiên cứu chim chóc, con người mới có giấc mộng bay lượn, lại thêm khoa học kỹ thuật phát triển - cuối cùng thì chúng ta cũng chế tạo được ra những chiếc máy bay. Đáng tiếc, ngồi máy bay vẫn sẽ cảm giác giống như mình đang ở trên mặt đất, mặc dù khả năng cao là hiện tại chúng ta di chuyển còn nhanh hơn âm thanh.
Cái cảm giác tự do di chuyển trong môi trường ba chiều, cảm giác bay lượn tự do đúng thật là một cảm giác mà người bình thường không thể hiểu được - chính vì vậy, người có tâm trí kiên định như Andrew cũng chơi tới vui vẻ.
Bay đi bay lại, chuyển hướng đột ngột, rơi xuống rồi vụt lên, ... Cái cảm giác có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-moi-bien-dong/1017239/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.