Bất cứ thể hệ tu hành nào cũng sẽ ít nhất có một cái hệ thống cảnh giới - chỉ là một số thể hệ sẽ đem cái tư tưởng đó gói gọn vào những kiến thức của mình. Một số thể hệ tu luyện sẽ cố gắng hết mức để đặt những khái niệm cảnh giới lên đối thủ, mặc dù trường hợp không có liên kết chút nào. Võ thuật có các cảnh giới như Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư thì người sói cũng có phân chia mạnh yếu, chỉ là cái mốc phân chia dựa theo tuổi thọ cùng khả năng liên kết với tự nhiên.
Hai hệ thống khác biệt hoàn toàn, nên nếu làm như vậy thì chính là không tôn trọng người khác - ít nhất có thể nhận diện năng lực của họ mà không phải dính với cái việc "đặt biệt danh".
Cái thang đo lường mức độ uy hiếp của CORE không phải là một hệ thống cảnh giới, mà là như tên, "mức độ uy hiếp". Cho nên, mặc dù thực lực của cấp 5 và cấp 6 chênh lệch một trời một vực, cả hai trên căn bản vẫn là cùng một cấp bậc sinh mệnh - xen giữa người bình thường và một cái tầng thứ cao hơn.
Võ giả loài người hay ma pháp sư tới cái tầng thứ này thì cũng có thể tính là sinh vật siêu phàm rồi - dù sao thân thể khủng bố, sinh cơ dồi dào; tùy theo thể hệ tu luyện mà có thể sống được dao động từ hai trăm tới năm trăm năm. Võ giả kém nhất, pháp sư sống lâu nhất - không kể chủng tộc có tính chất "bất tử"
Hàng ngàn năm nghiên cứu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-moi-bien-dong/1017235/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.