"Giang đại ca, chúng ta còn cần đợi ở đây bao lâu nữa" Lâm Nguyệt quay sang hỏi chuyện Giang Thiên Vũ, người đang cố gắng thu thập lại tất cả dược liệu tại khu vườn nhỏ bên cạnh. Cô hiện tại đang king ngạc thán phục với cái kiến trúc ở trước mặt - một tòa nhà cổ nằm đó, được chiếu sáng bởi bốn viên dạ minh châu gắn vào bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, cũng như ánh mặt trời từ một chiếc hố trời bên trên.
"Sắp rồi, ta cũng sắp đào xong linh dược rồi" thanh niên đang hậm hục đào bới vườn thuốc trả lời.
Nơi này là một khoảng không rộng lớn trong hệ thống hang động, được thiết kế như một chốn "thế ngoại đào nguyên" tách biệt hẳn với môi trường băng tuyết bên ngoài. Có một dòng suối nước nóng nhỏ chảy ngang qua đây, cung cấp cho khoảng không gian này nhiệt lượng cao ngang với đồng bằng. Kể cả những ảnh hưởng của cao áp dẫn tới không khí loãng đi cũng được giải quyết nhờ quá trình quang hợp của cây cỏ trồng được ở đây
Nếu người xưa nhầm lẫn nơi này là một chỗ tiên cảnh thì cũng không có gì lạ, bởi để tìm được một nơi như này trong tự nhiên thì đúng thật là khó khăn - cần quá nhiều trùng hợp xảy ra, mới có thể khiến chỗ này hình thành.
Dù sao thì tự nhiên không thiếu cái kỳ lạ, Côn Luân cũng như Thái Sơn đều là những nơi động thiên phúc địa - tu luyện ở đó thì làm ít hưởng nhiều, nên việc có một nơi tựa như thế ngoại đào nguyên tại ngọn núi băng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-moi-bien-dong/1017216/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.