“Cái gì? Cậu đã tới rồi? Vừa rồi là câu giờ phải không? Cậu !!!” giọng nữ tràn đầy giận dữ truyền qua từ đường truyền âm thanh. Đến bây giờ thì cô trợ lý hơn ba mươi tuổi mới nhận ra rằng Andrew nói tới việc bảo mật thông tin của nghiên cứu mới này chỉ để tung hòa mù.
Mục đích chính của anh ta là nhanh chóng tới đây, từ lúc nghe được rằng "nếu cậu tới đây thì không có ý nghĩa gì nữa" thì đã có một kế hoạch nhanh chóng nhen nhóm trong đầu anh.
Tính háo thắng của anh đã dẫn tới cuộc trò chuyện không đầu đuôi về chuyện để lộ thông tin – một cuộc trò chuyện mà cô trợ lý đã nhanh chóng bị cuốn vào, khiến cho anh nắm được tiết tấu của cuộc trò chuyện và chiếm được chút thời gian quý giá.
Cũng nhờ kiến thức xã hội hạn hẹp cùng khả năng suy diễn tình huống khá thấp của cô ta, phải nói là IQ cao nhưng EQ lại không tỷ lệ thuận với nó. Dù sao, suy nghĩ một tí là có thể nhận ra được những điểm vô lý trong những câu nói của anh. Tựa như nếu mà có để ý về bảo mật thì không ai lại sử dụng đường truyền này – với quyền hạn của hai người thì cũng đều biết đường dây liên lạc nội bộ được giám sát chặt chẽ để đề phòng trường hợp có người có ý định phản bội tổ chức.
“Nào, nào, không cần phải chào mừng tôi như thế. Nếu đây đúng thật là thứ mà tôi nghĩ thì mấy người đúng thật là mày mò ra thứ đáng gờm thật.” Andrew buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-moi-bien-dong/1017183/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.