Lưu Lâm nói tiếp: "Chúng tôi đã từng gặp nhau."
Kim Cố nói: "Thì ra hai người đã biết nhau từ lâu rồi. Vậy thì tốt rồi." Lại lắp bắp.
Ba người ăn cơm trong im lặng.
Kim Cố không có cảm giác thèm ăn. Lưu Lâm thì ngược lại.
Lục Tây Nặc liên tục nghe điện thoại, đứng dậy và đi sang một bên để nghe máy.
Lưu Lâm ăn rất nhanh, ăn xong liền từ trong ví lấy ra 300 tệ, đẩy về phía anh nói: "Tôi không nói chuyện, anh cảm thấy rất khó chịu đúng không? Tôi làm dịch vụ, phải nói chuyện rất nhiều với khách hàng, rất phiền phức. Vì vậy khi không ở nơi làm việc, tôi không muốn nói chuyện. Xin anh lượng thứ. Tôi đi trước, anh giữ tiền này thanh toán sau." Nói rồi đứng dậy bỏ đi.
Khi Lục Tây Nặc trở lại sau khi nghe điện thoại, đúng lúc đó Lưu Lâm đã ra ngoài. Anh hỏi Kim Cố: "Cô ấy đi rồi à?"
Kim Cố trả lời: "Vâng."
Lục Tây Nặc quay lại và đi theo Lưu Lâm, nói: "Tôi nói với cô vài lời."
Hai người ra đến bên ngoài, dừng lại. truyen bac chien
Lục Tây Nặc nói: "Tôi biết cô và Dương Dương là bạn cùng lớp, vậy tuổi của cô cũng ngang cô ấy, Kim Cố chỉ mới hai mươi bốn tuổi, cô lớn hơn em ấy ít nhất bốn tuổi. Thật không thể hiểu tại sao cô lại không có suy xét nào? Còn nữa, Kim Cố là người rất lương thiện, nhưng tôi thì không, điều này cô tốt nhất nên biết rõ. Nếu cô đủ thông minh, đừng quấy rầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-cua-gai-e/2658156/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.