Lưu Lâm bắt tay với Lục Tây Nặc, hai từ "tiền lương" cứ bay liên tục trong đầu. Ngôi nhà đúng là một sợi dây thừng mà! Nhưng dù sao cũng đã có mẹ ở bên cạnh.
Lục Tây Nặc ra hiệu cho cô ngồi xuống, ngồi sau bàn làm việc và nói: "Tôi có xem qua về thành tích của cô trong tháng này. Nói chung, về cơ bản đã đáp ứng yêu cầu của công ty. Vì vậy, tôi sẽ ký hợp đồng hai năm với cô trước. Về tiền lương, nếu có ý kiến gì cứ thoải mái nêu ra. Thế nào? Có vấn đề gì không?"
"Ừm..." Lưu Lâm chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt tản ra không tiêu cự, trong đầu lại lòng vòng "tiền lương, tiền lương". Đúng là bây giờ cô tìm lại việc làm không khó, có thể rất nhanh tìm được công việc nhưng cũng có thể cần một thời gian, nhưng nhà cửa, sinh hoạt là chuyện cấp bách. Hiện tại cô không có bất kỳ khoản tiết kiệm nào trong tay. Tài khoản không có tiền thì thứ gì cũng không có, không có cảm giác an toàn, không có tự tin, cả người sẽ rơi vào trang thái khủng hoảng, giống như lúc vừa mới tốt nghiệp, ý chí yếu ớt và bị dồn vào đường cùng. Tất nhiên cô sẽ không đi vào ngõ cụt, nhưng cũng không còn đủ can đảm để thử cuộc sống như vậy nữa.
Thời khắc này, Lưu Lâm bị áp lực cuộc sống đè nặng, cô không có dũng khí lựa chọn từ chức, chỉ có thể thở dài nặng nề, từng chút một thu hồi ánh mắt, mỉm cười, có bất lực, bất công, nhiều nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-dai-cua-gai-e/2658154/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.