Khí trời lạnh lẽo, gió mùa nhẹ nhàng đùa nghịch với mái tóc thiếu nữ.
“Châu Thời Bách, cậu hẹn tôi ra đây làm gì vậy lạnh quá!!!” Thẩm Mộc vì trời lạnh mà mặc quần áo kín như cục bông.
“Dẫn cậu đi đến chỗ này.”
Nói rồi Châu Thời Bách cũng tiện tay kéo lấy Thẩm Mộc lên chiếc xe của mình.
“Sao hôm nay cậu đi chậm thế? mọi lần cậu đều đi nhanh như muốn bay ra khỏi đường còn gì.”
“Cậu sợ nhanh còn gì với tối nay lạnh nên đi chậm.”
Nói xong câu đó Thời Bách chợt nghĩ ra điều gì anh đột nhiên rồ ga phóng nhanh, Thẩm Mộc không kịp phản ứng theo quán tính đập mũi vào lưng Thời Bách cánh tay cũng vì sợ hãi mà ôm chặt lấy eo anh.
“Làm gì mà tự dưng đi nhanh thế?”
“Nhỡ tay, mà cậu không thấy đi kiểu này ấm hơn à?”
Anh nói với giọng điệu lưu manh và vui sướng vì đạt được mục đích của mình.
Thẩm Mộc nghe thế thì nới để ý mình đang ôm chặt lấy lưng anh. Thẩm Mộc ngại ngùng bỏ tay ra thì Châu Thời Bách nói:
“Không ôm chặt ngã tôi không chịu trách nhiệm đâu nhé.”
Thẩm Mộc nghe thế thì cũng biết điều mà vòng tay ôm lại anh. Trong mũ bảo hiểm che khuất đi cả khuôn mặt đang ẩn giấu một nụ cười đắc ý của tên lưu manh nào đó.
“Woa, đây là đâu mà đẹp quá vậy?”
“Căn cứ bí mậy đấy, cậu là người đầu tiên tôi dẫn đến đây đó” Thời Bách vừa nói vừa cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-bach-tham-moc/3405544/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.