Thấy Thẩm Mộc đứng im không nói gì Châu Thời Bách thấy hơi lo lắng.
Sau một hội nghĩ ngợi cuối cùng Thẩm Mộc cũng nói:
"Nhưng tôi sợ cậu lại lôi tôi ra làm trò đùa, coi tôi như chiến lợi phẩm của cậu."
"Tôi sợ bản thân tin cậu rồi lại nhận về thất vọng."
Giọng Thẩm Mộc nhẹ nhàng dè dặt nhưng mang lại sát thương cực lớn cho Châu Thời Bách. Khiến trong lòng Châu Thời Bách cảm thấy chua xót tội lỗi vô cùng.
"Tôi hứa lần này là thật không có một vụ cá cược nào cả." anh hấp tấp nói.
"um.... lần trước tôi nói muốn bản thân thua để quay lại làm bạn với cậu là tôi nói dối, lúc đó tôi đã muốn theo đuổi cậu luôn rồi nhưng."
Chần chừ một lúc anh mới nói tiếp:
"Tôi sợ cậu nghĩ tôi lại coi cậu như trò đùa, kẻ dễ dãi nên không theo đuổi luôn bây giới dám mở lời, cậu có thể suy nghĩ lại không."
Cô nghe được những lời này của anh thì hơi ngỡ ngàng không nghĩ một dân làng chơi như anh lại có thể nói ra những lời này.
"Cho cậu một cơ hội nữa nhưng theo đuổi được hay không thì do cậu nhé." giọng điệu của cô khá thản nhiên nhưng chứa đựng trong đó rất nhiều lo lắng.
"Ngủ sớm đi mai tôi qua chở cậu đi học." nói rồi cô cũng quay xe đi mất.
Thấy Thẩm Mộc đồng ý mình Châu Thời Bách vui đến mức tưởng mình đang mơ, anh tự tay vỗ vỗ vào mặt mình rồi ha hả cười nói to:
"Là thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-bach-tham-moc/3405542/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.