"Bạn bè bình thường thôi, cậu ấy muốn chuộc lỗi với tớ í mà. " cô hơi ngượng ngùng nói:
Tạ Uyên bĩu môi tỏ vẻ không tin.
Một lúc sau ra chỗ để xe. Châu Thời Bách lên tiếng đề nghị " Để tôi đèo nhé, lên xe đi. " vừa nói anh vừa ngồi lên đằng trước. Dáng anh cao ngồi lên xe bị chùng chân nhìn như người khổng lồ ngồi trên xe mini trông khá hài hước.Cô thấy vậy thì nhăn mày ánh mắt nhìn anh có chút khó hiểu nhưng vẫn bước lên ngồi đằng sau. Lúc anh đèo cô ra khỏi trường có biết bao ánh mắt nhòm ngó họ, cô ngại ngùng chỉ biết lấy tay che mặt,anh nhìn qua gương chiếu hậu thấy vậy thì mỉm cười lên tiếng:
"Ngại như vậy sao." giọng nói có ý đùa giỡn.
"Cậu nghĩ sao, ngồi sau nam thần được nam thần đèo như vậy đã đủ làm tan nát bao trái tim thiếu nữ rồi đấy xong lại còn mấy fan cuồng của cậu nữa họ thấy mặt tôi xong lại như hôm trước bị chặn lại là hơi mệt nha. "
Anh nghe thấy vậy thì trầm ngâm rồi nói:
" Có tôi ở đây ai làm gì được cậu. " giọng điệu thản nhiên
Cô nghe vậy thì nhẹ nhàng bĩu môi không nói gì anh nhìn thấy thì dừng xe quay đầu lại bảo:
" Cậu không tin tôi à? " anh nói với giọng chất vấn
"Tin tin tin tôi tin,đi tiếp được chưa. " giọng cô có chút miễn cưỡng.
Nghe cô nói vậy anh mới vừa lòng quay lên đi tiếp. Vì vừa nãy cô giáo đã gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-bach-tham-moc/3405530/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.