Âu Đình Phong dựa lưng vào bức tường, trên tay còn kẹp điếu thuốc đã tàn 1 nửa, vừa thấy cô lại liền vội vàng ném xuống mà quay sang:
– Dậy rồi sao?
Vũ Thiên Tình cho đến thời điểm này vẫn còn kinh ngạc đến độ không tin. Cô nhìn anh, có vẻ như hút quá nhiều thuốc, lại mất ngủ nên đôi mắt xuất hiện nhiều tia máu cộng thêm mệt mỏi mà muốn sụp xuống:
– Đình Phong, đừng nói là anh….đã đứng ở ngoài này từ đêm qua nhé?
Âu Đình Phong nhìn cô, cái dáng vẻ của anh rõ ràng đã sớm vứt bỏ thanh thế Âu Gia trên cả vạn người.
– Hôm qua vốn dĩ tôi đã rời đi rồi, nhưng nhìn vết thương ở trên cổ em, tôi nhớ lại chuyện ở Vạn Cao……trong lòng thấy không an tâm nên đã quay lại. Chỉ là…..sợ làm phiền em, nên đành đứng ở ngoài này vậy!
Cô bị lời nói của anh làm cho sững sờ. Thiên Tình những tưởng sau những gì cô đã thể hiện rõ hôm qua, thì người như Âu Đình Phong chắc hẳn ghi thù mà dứt khoát không dây dưa nữa. Có ai mà ngờ anh lại đứng ngoài này 1 đêm như vậy.
– Đình Phong, thật ra anh không cần phải làm vậy. Những chuyện đó, trước giờ không phải là tôi chưa từng gặp, tôi đều tự mình trải qua được.
Mặc dù tối qua đã nghe cô nói ra được suy nghĩ, đến lúc này vẫn nghe cô cự tuyệt, nhưng anh cũng không hiểu sao bản thân không thể buông bỏ cô:
– Thiên Tình, tôi thừa nhận, quá khứ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ai-tham-bi-le/2553485/chuong-20.html