Mùi phấn trang điểm xộc vào mũi, mùi nhang trầm lởn vởn trong không khí làm Lâm Ái Nghi nhíu mày khó chịu, cô cố mở mắt mấy lần nhưng không mở nổi, đầu đau như ai lấy đá nện vào, toàn thân rã rời không có sức sống, cô cố đưa tay lên quờ quạnh thì nghe được những tiếng hét kinh hãi kế bên tai. 
“Xác chết sống dậy kìa! Chạy đi! Chạy đi… “ 
Xác chết? 
Hai từ này lọt vào não làm bao ký ức kinh hoàng trong Ái Nghi sống lại, cô giật mình bừng mở mắt rồi ngồi bật dậy, tiếng là hét và tiếng bước chân dồn dập càng rõ ràng thêm. 
Khung cảnh trước mắt âm u đáng sợ, dưới chân cô có một Mân cơm cúng, ba nén nhang còn nghi ngút khói, giấy tiền vàng bạc dành cho người âm nhét đầy ở kẽ tay vào kẽ chân của cô. Ái Nghi sợ đến mức không giám nhúc nhích, hai mắt mở to nhìn đám người đang chui rúc vào nhau lấp ló ngoài cách cửa. 
Chuyện gì vậy? 
Cô vừa bị tên khốn Lưu Túc đẩy ngã xuống cầu thang cơ mà, cô phải chết rồi mới đúng, sao lại xuất hiện ở đây? 
Ái Nghi nghiêng đầu, đảo mắt nhìn người bên cạnh, chàng trai tuấn tú tóc màu xám khói đang cầm hộp phấn và cọ trang điểm ở trên tay, sắc mặt cũng dao động không ít. 
"Tôi... đang ở đâu vậy?" 
Giọng của cô run rẩy như chẩn qua mấy lớp băng, người bên cạnh nuốt khan một cái, khó khăn mở miệng: "Trong hòm!" 
Ái Nghi chậm rãi rũ mắt nhìn xuống, màu vải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592994/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.