Ái Nghi hoá đá ngay tức khắc, nụ cười trên môi dần tắt lịm, sống lưng lạnh toát, gai ốc nổi đầy khắp người, nghĩ tới hộp phấn, cây son kia đã từng chạm qua da của vô số xác chết cô liền ôm cổ nôn khan.
Lý An Thành sảng khoái thu lại dáng người, ung dung dọn dẹp dụng cụ trang điểm, mặc kệ người vừa rồi còn ngập tràn vui sướng kia đã chuyển sang kinh hồn bạt vía, anh vét cạn sự tốt bụng của mình ném vài tờ tiền lên bàn, hờ hững lên tiếng:
"Lúc về nhớ mua một ít nguyên liệu để nấu ăn. Nhớ kỹ, cô cầm của tôi một đồng, đến lúc trả lãi phải nhân ba."
Lời của anh tuy không quá khó nghe nhưng hoàn toàn chẳng thể lọt vào tai Ái Nghi được nửa chữ, trong mắt cô bây giờ chỉ thấy được màu đỏ của tiền, cô nhanh tay chộp lấy rồi chạy như bay, muốn mau chóng rời khỏi con người mang đầy sự rùng rợn lạnh óc kia.
Lý An Thành nhìn theo bóng lưng của cô, cánh môi nâng lên vui vẻ. Anh trở lại bàn ăn nhìn bát cháo đã nguội lạnh, ngực trái bỗng nhói đau âm ỉ.
Từ ngày mẹ của anh qua đời đã chẳng có ai thật lòng vì anh nấu một bữa ăn ngon. Nghĩ đến đây lòng lại phiền não, anh lấy điện thoại gọi cho Tiêu Gia - trợ lý riêng của mình hỏi tình hình tên đồng phạm đã giết chết người phụ nữ quan trọng nhất trong đời anh.
"Có tin tức gì của ông ta không?"
Tiêu Gia ở thành phố Vị Xuyên chạy đôn chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592986/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.