Mười một giờ đêm, khắp các ngả phố đã thưa thớt người và xe cộ qua lại, ánh đèn màu vàng ngà từ trên cao rọi xuống bao phủ cô gái nhỏ đang lang thang bên vệ đường, cái bóng trải dài dưới gót chân lấp vào từng hạt đá nhỏ li ti thêm đơn bạc.
Bốn bánh xe của chiếc ô tô màu trắng chậm rãi lăn bên cạnh, tài xế hạ sát kính xe kiên nhẫn đợi Ái Nghi tìm người, mà người ấy ở đâu cả anh ta và cô đều không hề biết.
Chẳng biết đã rẽ qua mấy làn đường, bao nhiêu con hẻm, đến khi hai chân mỏi nhừ cô dừng lại tại một ngã ba. Gió bấc quật mạnh vào người khiến cô chao đảo, dựa vào thân cây hoa sứ bên vệ đường, dõi mắt nhìn về xa xăm, bóng đêm hòa vào mắt cô như tròng đen đã lan ra hết cả nhãn cầu.
Thẩm Khấu mênh mông quá, giữa hơn tám triệu người cô biết tìm Lý An Thành ở nơi đâu? Đêm nay đã là đêm thứ hai, suy nghĩ trong cô rệu rã bởi những nỗi lo sợ giống như là ác mộng, sợ anh không về nữa… cô biết phải làm sao đây?
Cái lạnh buốt giữa đêm ngấm vào da thịt Ái Nghi đến tê rần, từng tế bào thần kinh bị siết chặt rồi buông thõng như đã mục nát.
Cô chẳng nhớ mình đã trở về như thế nào, cho đến khi khoá mật khẩu đặt ở cửa "ting" lên một tiếng, lê từng bước chân vụn vặt bước vào nhà rồi đứng nhìn bóng đêm bao trùm mọi thứ xung quanh.
Cảm giác chơi vơi hiện hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592943/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.