Loại người không đứng đắn? Ông ta đang ám chỉ An Thành sao? Ái Nghi lặng người trầm mặc, thì ra Lạc Xích và Lý Cảnh Chiêu đang nghi ngờ cô giấu giếm qua lại với anh ấy, nên cô đi đâu làm gì cũng đều bị theo dõi, còn cắt luôn đường liên lạc ra bên ngoài của cô.
Nếu bây giờ gào lên phản đối thì chỉ khiến tình hình tồi tệ hơn mà thôi, ở với hổ thì nguy hiểm nhưng hổ dữ đến mấy cũng không nỡ ăn thịt con, dù sao ông ấy có đập nát người cô ra cũng không thể biết được cô là giả mạo. Giả vờ nhu nhược một chút cũng chẳng thiệt, trà trộn trong hang địch thì mới dễ dàng giết được địch!
Bầu không khí trong phòng khách có phần ngột ngạt, Ái Nghi chẳng đáp lại lời nào nhưng sắc mặt rõ ràng là đang không vui. Lý Cảnh Chiêu thấy thế liền lên tiếng hoà giải:
"Chú Lạc đừng tức giận, Tử Di còn nhỏ nên chưa hiểu hết sự đời, sau này cháu sẽ quan tâm đến em ấy nhiều hơn để không ai có cơ hội làm hại đến em ấy nữa."
Lý Cảnh Chiêu chỉ nói có mấy câu mà Lạc Xích đã hài lòng cười giãn cả cơ mặt, nếu nói ông ta sùng bái hắn cũng chẳng sai. Nhưng ông ta lại quên rằng, người cứu sống con gái của mình là Lý An Thành chứ không phải tên mặt người dạ thú này!
"Tử Di, đồ dùng cá nhân của em còn ở chung cư, anh đưa em đến đó thu dọn mang về đây nhé?"
Ái Nghi có tật giật mình, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592912/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.