Sáng hôm sau Ái Nghi bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa kéo dài, cô nheo mắt trở mình nhìn sang bên cạnh thì người chung gối đã rời đi. Có một nỗi luyến tiếc hiện rõ trong cô, trách sao đêm không dài thêm chút nữa!
Mang tâm trạng uể oải và cái thân đau nhức ra mở cửa phòng, người giúp việc cúi đầu chào cô một cái rồi mới lên tiếng chuyển lời:
“Ông chủ bảo cô xuống ăn sáng, ông nói có chuyện cần bàn.”
Ái Nghi đứng tần ngần một lúc, cơn buồn ngủ vẫn chưa vơi, nhưng rất tò mò muốn biết Lạc Xích có chuyện gì cần bàn bạc với mình?
Cô nhanh chóng vào toilet vệ sinh cá nhân, chợt ngây người nhìn lên tấm gương lớn cạnh bồn rửa mặt có một dòng chữ được vẽ tỉ mỉ bằng màu son đỏ.
“Trưa nay anh đợi em ở cuối đường. Hôn em”.
Ái Nghi mím môi, cúi đầu nhìn cây son Charlotte Tilbury yêu thích đã gãy mất chóp đầu nằm lăn lóc trong thùng rác mà máu trong cổ họng muốn trào ra khỏi khóe mắt. Lãng mạn đâu không thấy, chỉ thấy cơn thịnh nộ sắp biến thành dung nham thiêu đốt hết thảy mọi thứ tồn tại xung quanh. Nếu Lý An Thành có mặt ở đây, chắc chắn cô sẽ bẻ gãy anh ra làm hai mới hả được cơn giận.
Lau sạch dòng chữ chói mắt ấy đi, cô thay một bộ váy màu trắng xòe nhẹ dài ngang gối, đeo sẵn túi xách rồi mang khuôn mặt mộc hậm hực xuống lầu. Hai tên đàn em của Lạc Xích đã đi đâu từ sớm nên trên bàn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592899/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.