Trăng hạ huyền tháng Giêng khuya nay đi đâu chẳng thấy, ngửa mặt lên vùng trời tĩnh mịch chỉ có thân ảnh cô tịch đón cơn bấc lạnh còn sót lại của Đông qua. Lý Cảnh Chiêu làm bạn với khói thuốc nồng, dựa lưng vào ban công phóng tầm mắt về một hướng xa xăm nào chẳng rõ, đốm sáng đỏ trên đầu điếu Dunhill bị gió tạt mạnh lóe lên tia lửa sáng rồi tàn dần đến đầu lọc làm bỏng rát kẽ tay.
Hắn ném đầu lọc xuống sàn nhà, gác tay lên lan can cố căng mắt tìm vài ngôi sao lưa thưa nhưng chẳng có, sự hiếm hoi ấy cũng giống như niềm hân hoan trong tim hắn lúc này bị đám mây mờ che khuất lấp đi.
Rõ ràng là yêu thương trao cho người vừa được đáp, thế mà lòng lại nặng trĩu bởi nỗi niềm riêng, dường như cảnh giới thỏa mãn của hắn quá cao nên mới thấy nụ cười ngọt ngào trên cánh môi Tử Di là không thành thật. Hoặc có lẽ là vì hắn tự ti khi so sánh mình với một người chung dòng máu khác, sợ mối tình đầu bị tô đậm những vệt đen.
Khó khăn lắm mới biết thương yêu một con người bằng da bằng thịt ngoài những lợi ích hằng đêm mong mỏi được chiếm hữu riêng, ấy thế mà loại tình cảm này lại mông lung vô lối, nàng bảo rằng đã mở cửa con tim… nhưng hắn chẳng thể tìm thấy đường vào.
Đêm cô liêu tựa như một bức tranh sơn dầu pha màu sắc trầm buồn lại có phần trừu tượng, nhìn ở góc độ nào cũng không thấy được ý nghĩa của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592886/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.