Anh đâu phải là biển mà nhịp tim rạt rào như sóng cả, âm vọng phập phồng êm ả tựa thơ ca, ru hồn em dìu dịu như đang mơ, như bay bổng vào vùng trời không thực.
Nép mái đầu sát vào lồng ngực ấm, Ái Nghi muốn đắm chìm trong giấc chiêm bao, cô nhắm mắt im lặng thật lâu, nguyện mong sao phút giây này không bao giờ vụt mất. Đừng thêm một khắc nữa, trời cũng đừng sáng nữa, bình minh chẳng chói lóa biết đâu thù hận sẽ bị bóng tối nhấn chìm đi, chúng nằm yên dưới đáy biển sâu rồi chôn vùi vào lòng huyệt mộ, kẻ gian manh xảo quyệt cũng tiêu tán như bọt biển nhạt màu từ từ vỡ nát rồi dần dà biến mất khỏi thế gian.
Tiếng thở dài phát ra từ đầu mũi của Ái Nghi thổi nóng bờ ngực của Lý An Thành, cô không nói nhưng anh vẫn cảm nhận được những mỏi mệt chất chồng trong tâm khảm, vì anh chưa đủ tốt nên phiền muộn trong cô mới xếp đầy, thế thì nỡ lòng nào anh hỏi tội cô thêm.
Thả vài cái hôn lên làn tóc đen tuyền, anh vuốt tấm lưng thon gầy của cô, khẽ nói:
“Anh đưa em đi tắm nhé, ngâm mình trong nước ấm sẽ thoải mái hơn.”
Rõ ràng là Lý An Thành chỉ muốn chăm lo cho vợ mình, nhưng câu từ của anh lọt vào tai Ái Nghi lại ra một ý nghĩa ám muội khác. Cô ngẩng mặt lên nhìn anh thẳng thừng từ chối:
“Không cần, em có thể tự tắm sạch sẽ, anh ở ngoài này đợi đi.”
Cô không cho Lý An Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592883/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.