Đêm nay trăng tròn vành vạnh, nhưng trăng không sáng rực trời mà hơi nhợt nhạt vì mất khá nhiều sức để nhòm qua cửa sổ xem phu phụ nhà họ Lý vét sạch tiền ăn sáng của nhân viên.
Bộ bài 52 lá trên tay Lý An Thành chia đều bốn tụ. Tiêu Gia, Tiểu Tứ và Tiểu Ánh khóc cạn nước mắt vì bàn nào cũng phải chung tiền cho tư sản mà không một lần biết nếm mùi gỡ gạc ra sao.
“Chủ tịch ơi, em lạy anh, anh có thể nào nhường tụi em một ván có được không?”
Tiêu Gia kéo vạt áo chấm nước mắt, hôm nay anh không đem theo nhiều tiền nên thua sạch rồi còn phải mượn tiền cô giúp việc để bồi đắp núi tiền cho chủ tịch phu nhân.
Nhưng tội nghiệp cho phó giám đốc tài chính như anh, Lý An Thành không có tấm lòng từ bi nhân hậu nên phân rõ rạch ròi giữa tình cảm bạn bè và vấn đề bỉm sữa trong tương lai.
“Vợ chồng tôi sắp đón em bé, nên bắt buộc phải thắng để mua tã bỉm cho con, chú Tiêu thông cảm đưa thêm hai tờ nữa mới đủ.”
Ái Nghi phụ trách thu ngân, mặt mày hớn hở xòe tay ra đòi tiền giống như thêm hai tờ màu xanh của Tiêu Gia nữa là cô sẽ xây được mấy căn biệt thự vậy.
Đám nhân viên khóc la thảm thiết vì bị bóc lột dưới tay “địa chủ”, Ái Nghi vừa nhai đồ ăn vặt vừa khoái chí cười ha hả vì vợ chồng cô mới thu được một số vốn to. Nhưng chỉ vài phút sau nụ cười trên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-xac-lo-nga-vao-long-anh/2592721/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.