“Dịch Tư Nghiêm!”
Châu Liên thét một tiếng lớn rồi giật mình tỉnh lại. Cô nhìn xung quanh căn phòng, không có ai cả. Cô đưa tay lên trán mình sờ một cái, trên đó hiện giờ đã được cuộn bông băng. Vết thương đó cũng không lớn nên Châu Liên chỉ cảm thấy hơi đau một chút.
Cô giật dây tiếp nước trên tay mình ra, định bụng ra bên ngoài xem tình hình hiện tại của Dịch Tư Nghiêm thế nào rồi nhưng thật không ngờ ở cửa hiện tại có hai người đàn ông cao lớn, trên người còn mặc cả quân phục canh giữ.
Nhìn thấy Châu Liên bọn họ đưa tay lên chào rồi cất tiếng: “Tiểu thư, chúng tôi được gia nhiệm vụ đến để bảo vệ sự an toàn cho cô. Từ giây phút này chúng tôi sẽ theo sát cô, từ việc nhỏ nhất là đi vệ sinh.”
Châu Liên cảm thấy hình như Dịch gia đang có chuyện, đặc biệt là Dịch Tư Nghiêm. Cô lo lắng hỏi hai người kia: “Vậy Dịch Tư Nghiêm thế nào rồi?”
Hai người kia nhìn nhau, sau đó tiếp lời: “Đây là bí mật quân sự, mong tiểu thư không hỏi thêm gì nữa…”
Châu Liên chỉ có thể gật đầu rồi quay lại trở lại phòng.
Cùng lúc đó một bác sĩ cũng đẩy cửa đi vào.
Châu Liên nghe thấy tiếng mở cửa vội đánh mắt ra. Nhưng đôi mắt mong chờ của cô ngay lập tức nhận được sự hụt hẫng. Người đi vào không phải là người mà cô đang muốn kiếm tìm.
“Cô cảm thấy trong người sao rồi?” Vị bác sĩ hỏi Châu Liên.
“Đầu hơi đau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773139/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.