Dịch Tư Nghiêm vẫy tay, mấy người bên cạnh cắm dây vào ổ điện. Chỉ cần anh chuyển động tay một cái là mấy người kia lại điều chỉnh công tác. Cứ bật lên bật xuống, tên kia bị dòng điện lớn xoẹt qua cả người như tê dại, đau đớn tột cùng nhưng hắn vẫn chẳng hé môi lời nào.
Anh ra hiệu cho cấp dưới nghỉ giữa hiệp.
“Okay, it looks like you're stubborn too! Let's play a game, if you win I'll give you five minutes to rest and then continue. And if you lose, I'll let you taste the precious tonic at my place.”
(Dịch nghĩa: Được rồi, xem ra mày cũng cứng đầu đấy! Chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu mày thắng tao sẽ cho mày thời gian năm phút để nghỉ rồi lại tiếp tục. Còn nếu mày thua, tao cho mày nếm thử món đồ đại bổ quý giá ở chỗ tao.)
Dứt lời anh vỗ tay mấy tiếng, một người khác đi vào, trên tay anh ta là một chiếc hộp được đậy kín. Dịch Tư Nghiêm kêu người kia đặt chiếc hộp đó trước mặt tên kia. Ánh mắt vừa gian vừa nguy hiểm của anh thực sự làm cho tên kia hết lần này tới lần khác sợ sệt. Không biết những chuyện gì tiếp theo sẽ xảy tới với mình.
Dịch Tư Nghiêm hất mắt, một người cấp dưới liền mở cái hộp kia ra. Từ bên trong phát ra một chiếc mùi vô cùng khó chịu, ai nấy đều nhăn nhó mặt mày. Cái đồ đại bổ và anh nói thực chất là phân chó.
“Ọe…”
Tên kia ngồi trên ghế sắc mặt nhợt nhạt, miệng nôn khan, mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773122/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.