Đôi mắt của Lưu Nhiên chợt lạnh lùng, bà ta nhìn Châu Liên một cách khinh thường. Đã rất nhiều lần khi đối mặt với con gái của tình địch, Lưu Nhiên tỏ ra chán ghét và khinh thường như thế.
Không chờ Lưu Nhiên cất tiếng, người hầu thân cận của bà ta đã tra hỏi: “Cô ở đây làm gì?”
Châu Liên vẫn chưa thể ổn định lại tâm trạng. Có người nào sau khi nghe kẻ thù của mình kể về quá trình bà ta hại người lại trở nên bình tĩnh được đây.
Cô ngước lên nhìn người đàn bà có vẻ ngoài thanh thuần nhưng bên trong lại là con rắn kịch độc kia. Bất chợt trong căn phòng vang lên một tiếng cười gằn, vừa điên dại vừa đau đớn.
“Ha… ha… ha…”
Tiếng cười tắt cũng là lúc Châu Liên đứng vững, đối diện với hai người phụ nữ kia. Cô nhằm thẳng về phía Lưu Nhiên, đôi mắt vừa căm hận, vừa khinh bỉ giống hệt như cái cách người phụ nữ ấy nhìn cô, chỉ có điều cô còn đem theo hận thù, ghét bỏ đến tận cùng.
“Tôi ở đây chính là muốn nghe chuyện xấu của người đàn bà này…”
Châu Liên chỉ vào mặt Lưu Nhiên rồi lại nói tiếp.
“Tôi chưa thấy người đàn bà nào vừa xảo quyệt lại ác độc còn ghê tởm như Dịch phu nhân đây…”
Chát!
m thanh bát tai vang lên.
Cái tát kia là người hầu của Lưu Nhiên ra tay.
“Cô không được phép sỉ nhục phu nhân…”
“Sao? Các người sợ tôi vạch trần bộ mặt bẩn thỉu rách nát đằng sau gương mặt giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773103/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.