Từ sau lần gặp mặt đó quả thực Dịch Chí Thông không tới nữa. Kể cả ngày Dịch Hoài Tự ra tòa xét xử ông ta cũng không tới.
“Bị cáo Dịch Hoài Tự phạm tội cưỡng bức, cố ý giết người chiếu theo luật pháp của nước ta hình phạt cao nhất dành cho bị cáo là tù chung thân. Tuy nhiên trong quá trình điều tra bị cáo đã tích cực đưa ra nhiều chứng cứ, bị cáo cũng đã biết hối hận và tự ra đầu thú. Xét thấy thái độ ăn năn hối cải của bị cáo nên tòa tuyên án bị cáo Dịch Hoài Tự sẽ nhận hình phạt là mười lăm năm tù giam. Tiến hành bồi thường cho người bị hại, gia đình hoặc người thân của người bị hại số tiền là một triệu. Mức án này được thực thi bắt đầu từ hôm nay…”
Cạch! Cạch! Cạch!
Sau khi tuyên án xong thẩm phán cầm chiếc búa cao su gõ xuống bàn ba lần rồi giải tán phiên tòa. Người tham dự chờ thẩm phán rời đi rồi cũng lũ lượt đi theo. Bên phía cảnh sát đưa Dịch Hoài Tự đi.
Sau khi Dịch Hoài Tự ra phía bên ngoài có rất nhiều phóng viên đã chờ sẵn để phỏng vấn, bọn họ chen chúc nhau vừa chụp ảnh vừa đi tới chỗ cảnh sát xin phỏng vấn trực tiếp.
Phóng viên A: “Ông Dịch, ông có thể cho chúng tôi biết cảm nghĩ của ông lúc này sau khi nghe bản án cuối cùng của mình được không?”
Phóng viên B: “Ông Dịch, vì sao nhiều năm vậy rồi ông mới chịu ra tự thú? Có phải ông bây giờ mới cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773076/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.