*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Yi.
Tần Tuyển đứng ngoài cửa, ngay khi anh định nói ra chủ ý của mình, di động của cô trong phòng khách chợt vang lên.
Hứa Thanh Ca để cửa, nói một câu "Anh chờ một chút." rồi đi lấy di động trên bàn trà lên.
Là một dãy số lạ, cô do dự vài giây không biết có phải là tiếp thị hay không, nhưng khi nhìn thấy dãy số là số của địa phương thì ấn nút nhận máy.
Người gọi là bạn cùng bàn của cô thời sơ trung, tên là Tiền Tĩnh. Hứa Thanh Ca buồn bực hỏi: "Tiền Tĩnh? Cậu đổi số rồi?"
Ngữ khí của Tiền Tĩnh hơi gấp, "Thanh Ca, mình ở bên ngoài ăn cơm bị trộm mất di động, không có biện pháp trả tiền. Cậu có thể tới đây cho mình mượn mấy đồng không?"
Thời điểm còn ngồi cùng bàn, quan hệ của Hứa Thanh Ca và Tiền Tĩnh khá tốt. Khi lên cao trung, cô đổi thành một nữ sinh khác ngồi cùng bàn, bạn học nữ ngồi phía trước và phía sau cũng đổi người khác, hơn nữa vì một vài nguyên nhân, quan hệ giữa cô với Tiền Tĩnh không còn tốt như trước nữa.
Theo lý mà nói, Tiền Tĩnh tìm người mượn tiền sẽ không tìm cô đầu tiên.
Hứa Thanh Ca rất cảnh giác hỏi: "Chú dì Tiền đâu?"
Tiền Tĩnh ngượng ngùng nói: "Mình ăn cơm bên ngoài với nam sinh, không thể cho ba mẹ biết được."
"Nam sinh đó không thể trả tiền sao?" Hứa Thanh Ca biết khi hỏi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-nhin-em-an-rat-ngon/1735776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.