Mười một giờ tối, di động lại vang lên đúng giờ, Tiểu Úc tiệntay cầm lấy di động đặt ở bên gối, trên màn hình rõ ràng hiện bốn chữ: Hunglinh đêm khuya
Trong điện thoại vẫn là giọng nam trung, nghe vừa dễ chịucòn mang theo vài phần nhẹ nhàng. “Có phải đang đợi điện thoại của anh không?”
“Anh một ngày không gọi điện thoại quấy rầy em, là anh chếthả?”
“Không thể…… Nhưng, anh sợ em chịu không nổi.”
“Xin anh đổi phương thức tiêu khiển có tiêu chuẩn chút đượckhông? Anh làm em mỗi ngày trước mười một giờ đều không dám ngủ.”
“Vậy tại sao em không tắt máy?”
“Tắt máy…. Em tắt máy lỡ người khác có chuyện quan trọng tìmem không được thì làm sao?”
Lăng Lăng đang ở trước máy tính viết chương trình nghe cônói vậy, quay đầu nháy mắt mấy cái, nhìn cô bằng một ánh mắt ái muội.
Tiểu Úc quay sang, làm bộ như không phát hiện.
“Anh có chuyện muốn nói với em. Buổi chiều hôm nay cổ phiếuđột nhiên rớt xuống.”
“Thật không!?” Cô ngạc nhiên nắm chặt điện thoại mừng rỡ,ngay cả giọng nói cũng vì hưng phấn mà trở nên sắc nhọn: “Anh nói thật không?”
“Ừh! Hiện tại cổ phần công ty trong tay anh đã đủ, ngày maiphải cùng nhóm đại cổ đông ở công ty kia đàm phán. Aizz! Những lão già đó aicũng khó chơi.”
Tiểu Úc cầm điện thoại nằm trên giường, một giọt lệ chảy xuốngbên gối. Cô cũng không biết vì cái gì, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng chua xót.Anh nói: “Đúng rồi, ngày hôm qua thật sự cám ơn em, chờ nhà cửa sửa sang xong anhnhất định cho em bước vào đầu tiên!”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khong-khoi-su-diu-dang-cua-anh/85095/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.