Khách hàng quẹt thẻ xong xém chút lệ chảy ròng ròng, nói: “Nhà tôi không có trẻ con……”
Đường Nghiên Tâm: “Vậy đống quần áo này cô đều không cần đúng không?”
Khách hàng: “…… Vẫn cần.”
Tiền đã đưa rồi, không cần cũng phải cần.
Đường Nghiên Tâm: “Túi ở đây, cô tự đúc.”
Khách hàng: “…… Cô cô cô.”
Chờ lúc cô quay đầu lại, con mèo đã không thấy đâu nữa.
Đường Nghiên Tâm ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng ấn vào giữa hai chân ghế, toàn bộ sợi tơ trong suốt đang tàng hình lộ ra. Chúng được buộc chặt ở trên chân ghế, khe hở để lại rất nhỏ. Đều nói mèo được làm từ nước, có thể biến đổi thành đủ loại hình dạng. Nhưng dù là làm bằng nước, nếu muốn không kinh động tới cô mà rời đi, cũng phải lột một lớp da.
Sợi tơ vô cùng sắc bén, hơn nữa cho dù là ma quỷ có thực thể hay là u hồn không có thực thể, đều có thể va chạm vào sợi tơ. Trừ khi có thể biến thành một làn khói giống như ma quỷ, trong khoảng thời gian ngắn miễn dịch đòn tấn công bằng ma pháp và vật lý, mới có thể không chú ý tới chúng.
Nhưng con mèo chạy trốn…… Trên thảm ngay cả một cọng lông cũng không có.
Có hơi quá lợi hại.
Khách hàng cầm theo túi quần áo rời đi, vừa vặn đụng phải người phụ nữ chân heo đi qua nơi này. Đường Nghiên Tâm thân thiết lôi kéo tay cô ta túm cô ta vào tiệm, nói: “Chủ quản, tôi có việc muốn thỉnh giáo cô.”
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-trai-dat/2619221/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.