Ngay khi Đường Nghiên Tâm chuẩn bị đến gần Thái Dương, Tùng Cách đã tỉnh.
Một lưỡi hái cao hơn Đường Nghiên Tâm xuất hiện bên cạnh cô.
Lưỡi hái khổng lồ tản ra ánh sáng tím đẫm, tay cầm được chạm khắc hoa văn tinh xảo lại thần bí, bên trong có đính những mảnh ngọc bạc. Lưỡi đao cong cong như trăng lưỡi liềm, mép trong có một hàng răng cưa.
Người nhìn thấy lưỡi hái sẽ vô thức cảm thấy nguy hiểm, bởi vì hình dạng hoàn chỉnh của chiếc liềm tử thần có một luồng khí mà trước đây nó không có luồng khí giết chóc thuộc về vũ khí thần thánh.
Tùng Cách một lần nữa hóa thành người, bên ngoài không có gì thay đổi, ngoại trừ một đường màu tím trên trán trông giống như một bông hồng mỏng manh.
Làm chủ nhân của lưỡi hái, Đường Nghiên Tâm biết rằng Tùng Cách hiện đang ở trạng thái rất tốt.
Hai người cùng nhau tới gần thần Thái Dương.
Ngoài ra còn có khái niệm ‘khoảng cách’ trong không gian đen, nếu ở quá xa, thì không thể nghe được thần Thái Dương nói chuyện.
Lúc này, Thần Thái Dương đang hưng phấn đi dạo quanh bục cống nạp, có chút quá mức vui sướng cho nên không dám tới gần chiếc hộp gần ngay trong gang tấc.
Thái Dương: “…Đây là chiếc Hộp Hủy Diệt sao?”
Hắn ta rất giỏi trong việc xây dựng tâm lý, lập tức thuyết phục bản thân: “Đây là chiếc Hộp Hủy Diệt, mặc dù nó trông giống như một chiếc hộp bình thường…Nhưng ta có một tấm bản đồ, hơn nữa theo dõi Vận Mệnh lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-trai-dat/2619115/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.