Đường Nghiên Tâm nhìn rồi cười.
Nụ cười này của cô đương nhiên đã bị Mạt và búp bê Anh Trai phát hiện, lúc này biến lại thành người, nhảy xuống từ trên cây chỗ đang ẩn nấp. Công khai xuất hiện trước mặt Mạt, hơn nữa không lãng phí thời gian, thử tấn công anh ta.
Đáng tiếc, tấn công không có hiệu quả.
Sau khi dỡ bỏ điều kiện cấm không thể tấn công con người, tấn công vẫn không có tác dụng với anh ta.
Mạt: “Cô tuy rằng là bán thần, nhưng danh hào ‘Tử’ này vừa nghe đã khiến người ta sợ hãi, tôi cũng không dám khiêu chiến vũ lực của cô. Ngay từ đầu, tôi đã liệt bản thân vào đối tượng cô không thể công kích, không cần lãng phí sức lực.
Người này vẫn luôn tỏ ra bộ dạng nắm chắc phần thắng không hề hoảng sợ.
Đường Nghiên Tâm: “Đừng nói bản thân có bao nhiêu vô địch, tôi không thể tấn công anh, anh cũng không thể tấn công tôi.”
Mạt cười, ý vị thâm trường nói: “Tôi không cần tấn công cô.”
Ngẫm nghĩ: chỉ cần hộp hủy diệt, là đủ để giết cô rồi.
Tùng Cách người đã lẻn ra phía sau Mạt phát động tấn công, sự khủng bố của lưỡi hái tử thần ngay lập tức lộ rõ, thứ vũ khí này không chỉ có thể tấn công cơ thể mà còn có thể tấn công linh hồn. Mặc kệ là con người vong linh hay là thần linh, sự tồn tại của linh hồn đều quan trọng, cơ thể tổn thương còn có thể cầm máu uống thuốc, nhưng linh hồn bị tổn thương gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-trai-dat/2619112/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.