Tôi sững sờ nhìn đôi tay mình. Tôi mạnh đến mức nào từ bao giờ vậy? Một đoạn sào phơi đồ bị cắt cụt, lại có thể đ.â.m xuyên qua đầu quái vật một cách dễ dàng?!
Đầu con quái vật bị mọi người đập thành một bãi thịt nhão, nó run rẩy vài cái rồi tắt thở hoàn toàn.
Tiểu Bắc thở phào một hơi, vỗ vai tôi, "Lâm Chi, bình thường cô tập gym hả? Sức mạnh ghê thật!"
Tôi cười ngượng vài tiếng, đ.á.n.h trống lảng cho qua.
8.
Tôi nhìn Tiểu Bắc và chị trung niên, "Chúng tôi phải đi, còn hai người thì sao?"
Cả hai nôn khan một lúc, uống hết một chai nước khoáng.
"Tôi đi! Tòa nhà này quá kỳ lạ, mấy thứ này là cái quái gì vậy?"
Chị trung niên cũng gật đầu, "Tôi cũng đi, tôi thật sự không muốn ở đây thêm một giây nào nữa. Cảnh sát đều là quái vật giả dạng, không biết còn thứ gì là thật nữa!"
Tôi gật đầu, liếc nhìn phòng ngủ. Cửa mở một khe hở, cặp tình nhân đang nhìn chằm chằm chúng tôi từ bên trong.
Gã đàn ông mở lời: "Cái đó, có thể cho bọn tôi đi cùng không?"
"Không."
Người phụ nữ nóng nảy, kéo cửa ra và chỉ trỏ vào chúng tôi, "Này! Sao mấy người có thể như vậy? Vừa nãy bọn tôi cũng đâu cố ý! Cần gì phải chấp nhặt mãi như thế? Ai mà chẳng mắc sai lầm? Mấy người bỏ rơi bọn tôi, lương tâm không c.ắ.n rứt sao?!"
Vừa nãy còn xem chúng tôi là mồi nhử, bây giờ còn mặt dày đi theo?
Bốn người chúng tôi bỏ đi thẳng, thậm chí lười lãng phí nước bọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-di-chung/4799174/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.