Khi tiếng hét vang lên, Lâm Phong liền ý thức được rằng, cậu đã mở ra màn cuối cùng của trò chơi——
Cuộc rượt đuổi của Boss.
Tuân thủ "Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách" bao nhiêu năm, Lâm Phong không hề nghĩ ngợi, nhanh chóng xoay người, dồn hết sức lao thẳng về phía bức tường gương trong căn phòng tiêu chuẩn kia.
Cậu dùng cùi chỏ đập mạnh vào bức tường, bất chấp việc bức tường có thể lần nữa đóng lại nguyên vẹn hay không, buồn bực chạy như điên về phía trước.
Cũng may, cậu vừa mới thuộc lòng cách bố trí giữa cửa thật và giả ở các phòng xung quanh, ít nhất hiện tại, có thể chọn đúng cửa tiến vào mà không cần do dự.
Tiếng la hét vang vọng khắp mọi ngóc ngách, cho dù Lâm Phong có bịt chặt lỗ tai lại, thì vẫn bị "âm thanh cá heo" có độ decibel cao vượt quá sức chịu đựng của người bình thường này làm cho đầu óc hỗn loạn, thậm chí lòng bàn chân suýt mềm nhũn khi đang chạy....Cậu cắn chặt ngọn nến, sợ mình vô tình làm mất, trong hoàn cảnh bây giờ nếu lại rơi vào bóng tối vô biên, vậy không khác gì chui đầu vào lưới, tự tìm đường chết.
Nhưng ngậm nến và che lỗ tai chạy không phải biện pháp lâu dài, tư thế chạy này không chỉ dễ làm mất trọng tâm, mà còn rất mệt, điều quan trọng nhất trong cuộc chiến truy đuổi với Boss là thể lực, và tối kỵ nhất là những thao tác sai lầm như té ngã linh tinh.
Chỉ cần không chú ý sơ sẩy một cái, đợi ngươi chính là cái chết.
Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-con-ac-mong/224658/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.