Lại là một tấm gương!
Lâm Phong dùng mũi giày khảy khảy những mảnh vụn, quả nhiên lại là mảnh thủy tinh. Cậu thật sự không nhịn nổi nữa, ngẩng đầu trợn mắt, nghẹn đến nỗi nhất thời không biết nên phun tào cái gì.
Từ lúc bước vào phòng chứa đồ cho đến phòng khách, và bây giờ là cánh cửa ở hành lang, Lâm Phong phát hiện mình giống như bị gương bao vây.
Hóa ra những cánh cửa này là những tấm gương! Nơi này thực chất không có cửa!
Lâm Phong thở dài cảm khái, cũng may trong ván đầu tiên cậu không chạy vào mấy căn phòng trong lối đi nhỏ, cũng không tốn thời gian mò mẫm nó, nếu không bây giờ cỏ trên mộ phần của cậu chắc còn cao hơn Lý Mục.
Chợt nghĩ đến điều gì đó, cậu đứng dậy chạy về phía trước, dừng lại ở cửa phòng thứ hai, vươn tay đẩy mạnh.
"F*ck"
Cửa bật mạnh làm Lâm Phong mất đi trọng tâm, cả người ngã úp sấp trên mặt đất.
Không ngờ cánh cửa dễ đẩy ra như vậy.
Lâm Phong vất vả chống hai tay nâng cơ thể lên, xoa xoa đầu gối đau nhức, khập khiễng dựa vào tường đứng thẳng dậy.
Này là thế nào? Không phải gương sao?
Lâm Phong không biết mình bị ngã đau hay bị sốc, đứng đực mặt tại chỗ. Cậu sờ mũi rồi lại nhìn vào căn phòng giống hệt căn phòng trước, trong lòng đem tổ tông 18 đời người thiết kế trò chơi này hỏi thăm một lượt.
Lâm Phong không vội vào phòng, thay vào đó, cậu lui lại lối đi nhỏ, kiểm tra lại toàn bộ lối đi.
Sau đó cậu tiếp tục tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-con-ac-mong/224656/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.