Lâm Phong thở dài thườn thượt, cầm lấy khăn lau mặt.
“Chỉ là mơ thôi” Lâm Phong thấp giọng an ủi bản thân.
"Hẳn là lúc trước bị rơi mà quên khâu lại, có thể do ban ngày nghĩ ban đêm nằm mơ, ngày nghĩ đêm mộng…”
Nhưng Lâm Phong vẫn cảm nhận được vạn vật xung quanh dường như đều lộ ra một luồng hơi thở tê liệt cho dù có nhìn như thế nào đi nữa. Rõ ràng đây là căn nhà mà cậu đã sống mấy năm nay, nhưng hiện tại cậu cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Nhưng cho dù Lâm Phong có cảnh giác quan sát xung quanh như thế nào, cho dù có nín thở, cuối cùng cũng không nhìn thấy gì.
Sau khi Lâm Phong lẩm bẩm "Thịnh vượng, Dân chủ, Thống nhất và Hữu nghị" trong lòng thầm nghĩ, cậu không muốn nghĩ thêm nữa. Tất nhiên, cậu không dám.
“Chết tiệt!”
Sau khi tắt vòi nước, Lâm Phong mới nhớ ra hình như buổi phát sóng trực tiếp của cậu vẫn chưa tắt. Nhạc nền của trò chơi trong phòng truyền đến phòng tắm một cách yếu ớt, thậm chí thỉnh thoảng còn có một hoặc hai lời nhắc của hệ thống "tích...tích".
Lâm Phong nhanh chóng quay trở lại máy tính, nhìn thấy màn hình hiện lên đầy rẫy làn đạn chữ đỏ đỏ xanh xanh đang cuộn lên lần lượt, không biết tại sao, lúc Lâm Phong nhìn những lời nhắc trên thanh chắn quen thuộc này lại cảm thấy không thể giải thích được.
Nhưng công việc vẫn phải hoàn thành. Lâm Phong vừa xoa xoa thái dương vừa đeo tai nghe.
"Buổi phát sóng trực tiếp hôm nay kết thúc tại đây, hẹn gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-con-ac-mong/224646/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.